Phần đối thoại dưới đây người viết cố ý dùng thổ ngữ
Quang Nam,
mong người đọc khỏi “théc méc” (thắc mắc).
Hắn nhìn chăm chú vào người xin việc bằng đôi mắt thiếu
cảm tình. Mà cũng lạ thật, từ xưa đến nay thói quen của hắn là chưa bao giờ làm
như vậy cho bất cứ ai muốn chọn nghề “phá nhà cửa” của thiên hạ để kiếm tiền.
Lần này thì ngoại lệ. cư xử
với mọi người theo cách du côn của hắn đã chùng xuống. Ðưa một lượt cả hai chân
lông lá dơ bẩn lên, gác chéo trên mặt bàn làm việc, khiến chiếc ghế dựa hắn
đang ngồi trải dài ra, hắn “khà” một tiếng, rồi thả khói thuốc bay vụt lên trần
nhà. Hắn lẩm bẩm: